Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

Boris Pasternak


WINDS

I have died, you live along with woe.
Now stormwinds, keening and repining,
Rock house and pine trees to and fro-
Not tree by tree, but one blow
All groves together intertwining
With the illimitable space.
Thus sailboats sheltered at their base
Are rocked by winds along a bay.
But not in senseless agitation
The stormwind rages day by day:
Alone of grief its lamentation
And for you its lullaby of desolation
(Boris Pasternak)


GIÓ TRẦN GIAN

Khi tôi chết chỉ mình em thương tiếc
Gió trần gian rên rỉ thổi u buồn
Mái nhà xưa, thông đứng ngã nghiêng luôn
Không một gốc mà cả vùng bão táp…

Khóm rừng cây xót xa mình cúi rạp
Giữa khung trời bát ngát của trần gian
Chiếc thuyền neo im đứng nép bên dòng
Cũng lay chuyễn với gió ngoài biển động

Nỗi niềm đó khơi một vùng sâu thẫm
Giông tố đầy từng đợt của ngày mai
Với nhớ thương rên xiết nỗi u hoài
Âm điệu nhạc cô đơn buồn vô tận

TTT Phỏng dịch (09/22/09)    
 Của Boris Pasternak (Doctor Zhivago)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét